Hãy đốt lên ngọn lửa
“Thày đã đến ném lửa vào trái đất, và Thày những ước mong phải chi lửa ấy đã bùng lên!”
Lạy Chúa, nhiều khi con cũng như ông lão kia, để ngọn lửa tình yêu trong con người mình lịm tắt.Con không còn muốn thương ai nữa, con thấy cuộc đời quá ê chề, bội bạc. Xin Chúa hãy như các sơ kia, đốt cháy lên ngọn lửa yêu thương trong tâm hồn con
Một hôm, Mẹ Têrêxa ghé thăm một người đàn
ông tội nghiệp. Ông sống trong một túp lều tồi tàn, lụp xụp. Bên trong
lều là cả một bãi rác mênh mông. Mùng mền, chăn chiếu, quần áo hỗn độn,
rách nát và hôi hám. Nhà cửa, đồ đạc phủ một lớp bụi dầy. Thế mà ông lão
tự giam mình trong đống rác ấy. Ông ghét bỏ mọi người nên không lui tới
với ai. Ông sống cô độc. Mẹ Têrêxa và các chị vào chào ông. Ông làm
thinh không đáp.
Thấy căn lều hỗn độn, bụi bặm, các chị xin phép ông dọn
dẹp, ông không trả lời. Mặc kệ! Các chị cứ bắt tay vào dọn dẹp, xếp
đặt, lau chùi. Thấy trong góc lều có một cây đèn, mẹ Têrêxa lấy ra lau
chùi. Chùi sạch lớp bụi, mẹ kêu lên: “Ồ, cây đèn đẹp quá!”. Ông lão bỗng
lên tiếng: “Đó là cây đèn tôi tặng vợ tôi nhân dịp đám cưới”. – Ông
không thắp đèn lên sao?”. – Không, từ khi vợ tôi qua đời, tôi không bao
giờ thắp đèn”. – Thế ông có muốn chúng tôi tới thăm ông mỗi ngày và thắp
đèn cho ông không?”. Thấy các nữ tu tử tế, ông đồng ý. Từ đó, mỗi chiều
các chị đều ghé thăm, truyện trò và thắp đèn cho ông.
Dần dà, ông trở
nên vui vẻ yêu đời. Ông nói chuyện cởi mở với các nữ tu. Ông đi lại thăm
viếng hàng xóm. Mọi người đến với ông. Căn lều hiu quạnh trở lại ấm áp.
Trước kia, căn lều tăm tối không phải vì ông không thắp đèn, nhưng vì
ngọn lửa trong trái tim ông lịm tắt. Nay căn lều sáng lên niềm vui không
phải vì ánh sáng ngọn đèn dầu, nhưng vì ánh sáng trong trái tim ông
bừng lên. Trước kia ông thù oán, xa lánh mọi người vì ánh lửa trong trái
tim tàn lụi. Nay nhờ các nữ tu nhen nhúm, ngọn lửa trong trái tim ông
bừng lên và ông cảm thấy tha thiết yêu mến mọi người và mọi người cũng
tha thiết yêu mến ông.
Nhận xét
Đăng nhận xét