Đã đến giờ
Ông hãy đi, và cũng
hãy làm như vậy" (Lc 10, 37).
Lạy Chúa, xin cho con có đôi mắt tâm hồn biết nhìn ra những đau khổ của những người chung quanh con
Một vị ẩn sĩ sống trong một khu rừng luôn bị một cô gái làng
chơi đến cám dỗ. Ngạc nhiên trước sự thanh thản của vị tu hành, nhưng
đồng thời cũng nghi ngờ sự bất bình thường của người đàn ông, cô liền
hỏi một câu chế nhạo:
- Thầy không biết yêu sao?
Vị ẩn sĩ trả lời:
- Chưa đến giờ đó thôi?
Vị ẩn sĩ trả lời:
- Chưa đến giờ đó thôi?
Câu chuyện bỏ lửng tại đó. Một lần kia, trong lúc đi khất
thực, vị tu hành phát hiện người con gái hay đến phá phách mình đó bị
bọn cướp trấn lột và đánh cho thừa sống thiếu chết bên lề đường. Ông bèn
dừng chân lại săn sóc cô ta, chữa các vết thương và đưa cô về thành phố
điều trị.
Cô gái sững sờ nhìn vị ân nhân mà chưa biết mở lời ra sao, thì vị ẩn sĩ mỉm cười nói:
- Đã đến giờ rồi đấy, giờ của lòng thương xót!
Lạy Chúa, xin cho con có đôi mắt tâm hồn biết nhìn ra những đau khổ của những người chung quanh con
Nhận xét
Đăng nhận xét